Trong lịch sử, có những nhà lãnh đạo vì sự thiếu tự tin của mình mà ảnh hưởng nghiêm trọng đến khả năng lãnh đạo. Warren G. Harding, thường được xếp trong số những tổng thống kém nhất, chính là ví dụ điển hình của điểm yếu này. Dù thắng lớn trong cuộc bầu cử, nhưng sự bất an đã khiến Harding thiếu quyết đoán, dẫn đến sự thiên vị, tránh né trách nhiệm và tạo ra môi trường nghi kỵ, gây hại cho chính quyền và di sản của ông.
Sự thiếu tự tin của Harding thể hiện rõ qua việc ông thích dựa vào những người hâm mộ hơn là những cố vấn có năng lực, dẫn đến tham nhũng và bê bối lan rộng. Ông né tránh trách nhiệm trước hành vi sai trái của các cộng sự, và thường tự coi mình là nạn nhân. Điều này đã tạo ra không khí hoài nghi, trong nội bộ cũng như trong cộng đồng, làm xói mòn uy tín của nhiệm kỳ tổng thống.
Bài học quan trọng từ sự nghiệp của Harding là rằng một nhà lãnh đạo quá phụ thuộc vào việc được xác nhận từ bên ngoài có thể làm suy yếu khả năng lãnh đạo của chính mình. Các nhà lãnh đạo cần đặt giá trị trung thực và trách nhiệm lên trên sự yêu thích để xây dựng niềm tin vững chắc.